Karoshi là cụm từ dùng để ám chỉ hiện tượng người lao động làm việc quá sức trong thời gian dài dẫn đến tử vong. Đó có thể là đột quỵ, nhồi máu cơ tim hay tự tử do áp lực công việc quá lớn.
Tại Nhật, ngoài tham gia công việc vào giờ hành chính, dân văn phòng cũng sẽ phải tham gia các hoạt động bên lề như ăn uống cùng đồng nghiệp. Việc dành quá nhiều thời gian cho sự nghiệp khiến cho người lao động không thể dành thời gian cho bản thân, gia đình hay những sở thích cá nhân riêng. Nếu dành thời gian đến Nhật Bản, bạn có thể thấy cảnh những người mặc đồ công sở cầm vali trở về nhà vào lúc 2-3h sáng.
Kể cả nếu không phải tham gia các hoạt động bên lề, người lao động tại Nhật Bản còn thường xuyên phải làm việc quá giờ. Theo một vài thống kê, gần 1/4 dân số Nhật Bản làm trên 80 giờ OT (overtime – quá thời gian) mỗi tháng. Số giờ OT này thậm chí thường không được trả công.
Bên cạnh đó, tuy có số thời gian nghỉ phép trong năm là 20 ngày (nhiều hơn so với Mỹ là 15), đa số người Nhật chỉ sử dụng không quá 10 ngày. Một số nghiên cứu còn chỉ ra rằng, 63% người Nhật có cảm giác tội lỗi khi hưởng các ngày nghỉ chế độ được trả tiền.
Rất nhiều người nghĩ rằng lao động nhiều giờ như vậy, năng suất của người dân Nhật Bản sẽ cao. Tuy nhiên theo OECD, người Nhật có năng suất làm việc thấp nhất trong nhóm các nước G7.
Karoshi đã và đang càng ngày trở thành một mối đe doạ cho người lao động Nhật Bản. Thị trường lao động tại Nhật Bản được đánh giá là khá cứng nhắc. Mặc dù là nền kinh tế lớn thứ 3 thế giới, Nhật Bản vẫn phải “đau đầu” tìm lời giải cho những vấn đề như năng suất làm việc thấp, sự thiếu hụt trong thị trường lao động, cũng như dân số ngày càng giảm sâu.
“Các công ty tại Nhật Bản vẫn chỉ tuân theo quy trình tuyển dụng truyền thống, các vấn đề lương bổng thì cố định và không thay đổi theo năm. Một khi xác định nghỉ việc, tôi sẽ phải rất chật vật để có thể kiếm được một công việc mới.” – Ishikura, một người lao động Nhật Bản cho hay.
Sau khi nữ phóng viên Miwa Sako của đài NHK qua đời, truyền thông cũng như các công ty lớn bắt đầu đưa ra những cải tổ kịp thời để ngăn người lao động bị ảnh hưởng bởi Karoshi. Đài truyền hình NHK đã đưa ra một vài cải cách về không gian làm việc, trong đó có yêu cầu người lao động phải rời văn phòng sau 10 giờ tối và các ngày nghỉ.
Tháng 2/2017, chính phủ Nhật Bản khởi động chương trình kích cầu tiêu dùng mang tên “Premium Friday”. Vào thứ 6 cuối cùng của tháng, người lao động sẽ được phép rời công sở từ 3 giờ chiều. Mục đích của chương trình này là giảm thiểu thói quen làm việc quá giờ, đồng thời giúp cho người lao động có thể dành thời gian để hưởng thụ như mua sắm hoặc ăn uống.
Tuy nhiên, “Premium Friday” không đem lại được nhiều kỳ vọng như mong đợi. Rất ít công ty, đặc biệt là các công ty vừa và nhỏ chịu áp dụng chương trình này vào trong thực tế. Bên cạnh đó, nhiều người lao động cũng không quá mặn mà với hoạt động này. Nhiều người lao động không dám đi về trước khi đồng hồ vừa điểm 5 giờ, và đồng nghiệp họ cũng vậy. Rất ít người lao động mặn mà với “Premium Friday”.
Làm việc quá giờ là điều không hề mới tại Nhật Bản. Tuy vậy, phải cho đến khi có những cuộc vận động hành lang của nạn nhân Karoshi, chính quyền cũng như truyền thông mới vào cuộc và vấn nạn Karoshi mới thực sự được đưa ra ánh sáng.
Có một sự thật là không phải tất cả những người lao động qua đời vì làm việc quá sức đều được công nhận là nạn nhân của karoshi. Nhà chức trách sẽ điều tra tỉ mỉ từng vụ việc, từ đó mới đưa kết luận cuối cùng rằng họ có phải nạn nhân của karoshi hay không. Một khi người quá cố được công nhận là nạn nhân của Karoshi, thân nhân của họ sẽ nhận một khoản tiền đền bù.
Nhưng liệu nó có thoả đáng?
NHK là công việc đầu của cô Miwa Sado, cử nhân ngành luật tại Đại Học Hitosubashi ở Tokyo. Cô bắt đầu làm việc tại đài truyền hình lớn nhất tại Nhật Bản từ năm 2005 tại Kagoshima, miền Nam Nhật Bản, trước khi chuyển đến chi nhánh Tokyo vào năm 2010.
Theo lời mẹ của Miwa, cô phải tuân theo văn hoá làm việc có phần tệ hại từ chính những đồng nghiệp của mình. Miwa hiếm khi được nghỉ ngơi vào cuối tuần và thường xuyên phải ở lại văn phòng đến nửa đêm mỗi ngày.
Miwa là chị cả trong gia đình có 3 anh chị em. Cô còn dự định kết hôn trong tương lai gần. Trước lễ hoả táng, vị hôn phu của cô đã đeo chiếc nhẫn cưới lên tay của cô.
“Con bé là kho báu, là niềm hy vọng sống cũng như động lực lớn nhất của tôi. Sau khi con bé qua đời, cuộc sống của tôi như đi vào ngõ cụt. Nỗi đau này sẽ ghim chặt vào tim tôi suốt đời,” mẹ của Miwa chia sẻ với truyền thông.
Mời các bạn xem thêm những bài viết liên quan của BlogAnChoi:
Hãy đón xem BlogAnChoi mỗi ngày để nhận được nhiều thông tin thú vị bạn nhé!