The Crow: Báo thù là một bộ phim siêu anh hùng gothic của Mỹ năm 2024 do Rupert Sanders đạo diễn từ kịch bản của Zach Baylin và William Schneider. Bộ phim vừa đổ bộ tại rạp Việt Nam vào ngày 13 tháng 9 năm 2024, chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu về bộ phim này nhé.
Thông tin phim The Crow: Báo thù
- Tên tiếng Anh: The Crow
- Điểm IMDb: 4,6/10 (dựa trên 10.648 phiếu bầu)
- Thể loại: Hành động, hồi hộp
- Đạo diễn: Rupert Sanders
- Diễn viên: Bill Skarsgård, FKA Twigs, Danny Huston,…
- Khởi chiếu: Ngày 13 tháng 9 năm 2024 (Việt Nam)
- Quốc gia: Mỹ
- Thời lượng: 109 phút
- Giới hạn độ tuổi: 18+
Nội dung phim The Crow: Báo Thù
The Crow: Báo Thù kể về Eric Draven, một nhạc sĩ bị sát hại cùng người yêu Shelly vào đêm trước ngày cưới. Sau khi chết, Eric được một con quạ huyền bí mang trở lại từ cõi chết để trả thù những kẻ đã gây ra tội ác. Với sự dẫn dắt của con quạ, anh lần lượt truy lùng và tiêu diệt băng nhóm tội phạm đã phá hủy cuộc đời anh. Trong quá trình báo thù, Eric phải đối mặt với những thế lực siêu nhiên đen tối và một sinh vật ác quỷ hùng mạnh.
Trailer phim The Crow: Báo Thù
Review phim The Crow: Báo Thù
Bộ phim The Crow: Báo Thù được chuyển thể từ tiểu thuyết đồ họa cùng tên của James O’Barr, không chỉ là một tác phẩm báo thù đẫm máu mà còn mang trong mình yếu tố siêu nhiên và bi kịch đầy chất thơ. Dù không phải là một kiệt tác hoàn hảo, bộ phim vẫn để lại ấn tượng sâu sắc về câu chuyện tình yêu vượt qua cái chết cùng thông điệp mạnh mẽ về tình yêu, sự mất mát và sự trả thù.
Nội dung chính của The Crow: Báo Thù xoay quanh Eric Draven (Bill Skarsgård thủ vai) – một người đàn ông bị sát hại cùng với người yêu của mình, Shelly (do ca sĩ FKA Twigs đảm nhận). Sau khi chết, Eric trở lại từ cõi chết với hình hài của The Crow, một hình tượng đầy ám ảnh và siêu nhiên, để trả thù cho cái chết của người yêu và bản thân mình. Bên dưới lớp vỏ của một bộ phim hành động siêu nhiên, The Crow: Báo Thù thể hiện rõ ràng mối tình bi kịch giữa Eric và Shelly, không chỉ dựa trên cảm xúc mà còn ẩn chứa nhiều lớp nghĩa sâu xa về tình yêu và sự mất mát.
Những cảnh hồi tưởng về tình yêu giữa Eric và Shelly trong phim được xử lý một cách mờ ảo, tượng trưng, khiến khán giả cảm nhận được sự mong manh của tình yêu và sự sống. Tuy nhiên, điều đáng tiếc là cách thể hiện này đôi khi chưa đủ để khiến khán giả hoàn toàn tin vào sự sâu sắc của mối quan hệ giữa họ. Diễn xuất của FKA Twigs mang lại sự dễ thương nhưng đôi khi chưa đủ sâu để khắc họa sự đau khổ và phức tạp của nhân vật Shelly. Cả hai diễn viên đều cố gắng thể hiện trọn vẹn tình yêu nhưng dường như thiếu đi chút tự nhiên và tương tác đáng tin cậy.
The Crow: Báo Thù mang đến một thế giới Gothic đầy u ám, nơi những cơn mưa không ngừng tuôn đổ xuống một thành phố lớn đầy tội ác và thù hận. Những khung cảnh trong phim được bao phủ bởi sắc màu đen tối và u buồn, mang lại cảm giác về một thế giới siêu thực, nơi những linh hồn không siêu thoát vẫn còn bị mắc kẹt trong sự oán hận và khao khát trả thù.
Đạo diễn Rupert Sanders đã khéo léo sử dụng các hình ảnh biểu tượng và những cảnh quay đầy chất thơ để diễn tả tâm trạng của nhân vật chính. Một trong những cảnh tượng đáng nhớ là khi Eric và Shelly trao nhau nụ hôn qua lớp rèm trắng, như một biểu tượng của sự chia ly và cái chết. Những hình ảnh này dù đẹp mắt nhưng có lúc lại trở nên quá tải với biểu tượng, thiếu đi sự phát triển nhân vật và tương tác thực tế giữa họ.
Không thể không nhắc đến mức độ bạo lực đáng kinh ngạc trong The Crow: Báo Thù. Bộ phim không ngần ngại sử dụng những cảnh quay hành động đẫm máu để nhấn mạnh sự trả thù của Eric. Tuy nhiên, cái hay của The Crow: Báo Thù không chỉ nằm ở những cảnh bạo lực đơn thuần mà còn ở cách nó kết hợp với chất thơ và sự lãng mạn đầy bi thương.
Khi Eric quay trở lại với hình hài của The Crow, anh đã biến mình thành một cỗ máy giết người, một thiên thần báo thù mang vẻ ngoài tương tự nhân vật Joker nhưng đầy sự nghiêm túc và đau khổ. Bộ phim khéo léo biến sự bạo lực thành một thứ gì đó nghệ thuật, giống như những bộ phim khác như Drive hay Only God Forgives, nơi mà mỗi nhát dao, mỗi phát súng đều được tính toán tỉ mỉ để tạo nên một bức tranh đẫm máu nhưng đầy tính nghệ thuật.
The Crow: Báo Thù không phải là một bộ phim dễ chịu để xem, nhất là với những ai tìm kiếm sự nhẹ nhàng và lãng mạn trong câu chuyện tình yêu. Cái kết của bộ phim không mang lại sự giải thoát dễ chịu cho khán giả nhưng lại hoàn toàn phù hợp với tinh thần bi kịch và lãng mạn của bộ phim. Eric, sau tất cả, đã phải từ bỏ tình yêu của mình để trở thành một sinh vật đầy hận thù và cuối cùng cũng không thể cứu vớt người yêu từ cõi chết.
Bộ phim có một kết thúc buồn nhưng lại rất đúng với tinh thần của các nhà văn lãng mạn như John Keats hay Edgar Allan Poe, những người luôn đề cao sự bi thương và mất mát trong tình yêu. Chính vì sự dũng cảm trong việc đi theo con đường bi kịch đó, The Crow: Báo Thù xứng đáng nhận được sự tán dương, dù không phải là một bộ phim hoàn hảo.
Điểm nhấn đặc biệt trong phiên bản The Crow: Báo Thù này chính là yếu tố siêu nhiên được phát triển rõ nét hơn so với phiên bản của Alex Proyas vào năm 1994. Nếu phiên bản gốc tập trung vào phong cách và hình ảnh, thì phiên bản này lại chú trọng đến việc xây dựng một thế giới siêu nhiên, nơi cái ác không chỉ là những kẻ sát nhân thông thường mà còn là những thế lực đen tối, cổ xưa có khả năng biến đổi và phá hoại con người.
Nhân vật phản diện Roeg (do Danny Huston thủ vai) là một sinh vật siêu nhiên đầy sức mạnh, không chỉ là một tội phạm bình thường mà còn mang trong mình sức mạnh hắc ám có thể thao túng và hủy diệt mọi thứ. Sự đối đầu giữa Eric và Roeg mang đậm tính biểu tượng về cuộc chiến giữa thiện và ác đồng thời cũng gợi nhớ đến câu chuyện bi kịch của Orpheus và Eurydice trong thần thoại Hy Lạp.
Một trong những điểm đặc biệt của The Crow: Báo Thù là cách nó đối mặt với cái chết. Cái chết không chỉ là một sự kiện bi thảm mà còn là chất xúc tác để đẩy nhân vật chính vào cuộc hành trình trả thù và chuộc lỗi. Eric không chỉ đơn thuần là một người yêu bị phản bội mà còn là một biểu tượng của sự oán hận và mất mát.
Bên cạnh đó, bộ phim cũng mang đến một cảm giác về thời gian và sự vĩnh cửu của cái chết. Trong khi phiên bản của Proyas chịu ảnh hưởng bởi sự ra đi đột ngột của nam diễn viên Brandon Lee, phiên bản mới này đã có đủ thời gian để lùi lại, đánh giá lại và xây dựng một câu chuyện phức tạp hơn về cái chết, tình yêu và sự báo thù.
The Crow: Báo Thù không phải là một bộ phim dễ xem, nhưng đó là điều làm nên sức hút của nó. Với sự kết hợp giữa yếu tố siêu nhiên, bạo lực và chất thơ đầy lãng mạn, bộ phim mang đến một trải nghiệm cảm xúc độc đáo. Dù không thể gọi là một tuyệt tác, The Crow: Báo Thù vẫn có đủ sự đặc biệt và tinh tế để ghi dấu ấn trong lòng khán giả. Đây là một bộ phim mà những ai yêu thích chủ nghĩa bi kịch và sự trả thù siêu nhiên sẽ không muốn bỏ qua.
Bạn có thể quan tâm:
Mình hy vọng các bạn sẽ chia sẻ suy nghĩ của mình về bài viết này ở phần bình luận.