Vụ Bê Bối Ánh Trăng là bộ phim được đạo diễn bởi Greg Berlanti với kịch bản do Rose Gilroy chấp bút. Đây là một trong số ít bộ phim thuộc thể loại hài lãng mạn lấy đề tài về sứ mệnh khám phá Mặt trăng của đất nước cờ hoa. Vụ Bê Bối Ánh Trăng vừa ra rạp tại Việt Nam ngày 9 tháng 8 vừa rồi, chúng ta hãy cùng tìm hiểu về bộ phim này nhé!
Thông tin phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng
- Tên tiếng Anh: Fly Me to the Moon
- Điểm IMDb: 6.8/10 (dựa trên 10.445 phiếu bầu)
- Thể loại: Hài, tâm lý
- Đạo diễn: Greg Berlanti
- Diễn viên: Scarlett Johansson, Channing Tatum, Nick Dillenburg, Anna Garcia, Jim Rash, Noah Robbins, Colin Woodell, Christian Zuber, Donald Elise Watkins, with Ray Romano, Woody Harrelson,…
- Khởi chiếu: Ngày 09 tháng 8 năm 2024
- Quốc gia: Mỹ
- Thời lượng: 132 phút
- Giới hạn độ tuổi: 16+
Nội dung phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng
Bộ phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng xoay quanh Kelly Jones, một nữ giám đốc quảng cáo thông minh được giao nhiệm vụ bán chương trình không gian cho người dân Mỹ trong thập niên 60. Cô gặp gỡ và nảy sinh mối quan hệ phức tạp với Cole Davis, một đạo diễn phóng tên lửa trầm tư, khi họ phải làm việc cùng nhau. Trong quá trình này, Kelly được giao nhiệm vụ bí mật thuê đạo diễn và diễn viên để giả mạo cuộc đổ bộ lên mặt trăng nếu cuộc đổ bộ thật sự thất bại.
Trailer phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng
Review phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng
Bộ phim Vụ Bê Bối Ánh Trăng của đạo diễn Greg Berlanti là một cuộc hành trình đầy biến động giữa các thể loại, từ hài hước lãng mạn theo phong cách retro đến châm biếm chính trị đầy mỉa mai và rồi chuyển mình sang kịch tính nặng nề đầy tiếc nuối. Tuy nhiên, sự rối loạn trong việc xử lý các tông màu khác nhau cùng với độ dài quá mức đã khiến bộ phim này lãng phí tiềm năng của hai ngôi sao hạng A là Scarlett Johansson và Channing Tatum. Dù cả hai đều có sức hút cá nhân mạnh mẽ nhưng sự kết hợp của họ trong phim lại thiếu sự gắn kết, khiến cho bộ phim không thể chạm tới sự mong đợi của khán giả.
Scarlett Johansson, trong vai Kelly Jones, một nữ giám đốc quảng cáo vào cuối những năm 60, tỏa sáng với sự quyến rũ và thông minh vượt bậc. Kelly là một phiên bản nữ tính của Don Draper và sự biến hóa của cô từ giây phút này sang giây phút khác để đạt được mục tiêu là điểm nhấn chính mang lại niềm vui cho khán giả. Đặc biệt, trang phục của cô trong phim được thiết kế bởi Mary Zophres, một cộng sự lâu năm của anh em nhà Coen, đã làm say mê người xem với loạt trang phục đầy phong cách. Woody Harrelson, trong vai một nhân vật bí ẩn của chính phủ, tạo thêm chiều sâu cho câu chuyện với phong thái menacing nhưng lại đầy tính giải trí.
Dù Scarlett Johansson tỏa sáng rực rỡ nhưng sự kết nối tình cảm giữa nhân vật của cô với Cole Davis do Channing Tatum thủ vai lại thiếu sự hợp lý và hấp dẫn. Tatum vào vai một đạo diễn phóng tên lửa, một phi công xuất sắc nhưng lại bị ám ảnh bởi bi kịch của Apollo 1. Mối quan hệ giữa Kelly và Cole bắt đầu một cách khá thú vị nhưng dần dần trở nên gượng gạo và thiếu tự nhiên. Những cuộc đối thoại nhanh nhạy, thứ thường thấy trong các bộ phim hài lãng mạn cổ điển như của Rock Hudson và Doris Day, dường như bị bỏ lỡ hoàn toàn trong bộ phim này. Johansson tươi sáng và táo bạo trong khi Tatum lại trầm lặng và thận trọng khiến cho họ như thể đang diễn trong hai bộ phim khác nhau. Điều này làm giảm đi rất nhiều sự hấp dẫn của bộ phim.
Kịch bản của Rose Gilroy mặc dù có một số ý tưởng sáng tạo nhưng lại thiếu đi sự chặt chẽ và nhịp độ cần thiết để giữ chân khán giả. Đặc biệt là trong những cảnh mà Kelly và Cole chia sẻ với nhau về những quá khứ đau buồn của họ, bộ phim như bị kéo dài một cách không cần thiết với những đoạn đối thoại nặng nề và thiếu sức sống. Đáng chú ý là chi tiết Kelly được giao nhiệm vụ thuê đạo diễn và diễn viên để giả mạo cuộc đổ bộ lên mặt trăng nếu cuộc đổ bộ thực sự thất bại. Đây là một thuyết âm mưu đã tồn tại từ lâu, nhưng cách bộ phim xử lý nó chỉ dừng lại ở mức độ gây cười nhẹ nhàng mà không thực sự phát huy được tiềm năng của nó.
Những diễn viên phụ tài năng như Ray Romano và Anna Garcia dù cố gắng hết sức nhưng cũng không thể cứu vãn được các nhân vật mờ nhạt mà họ được giao. Colin Jost, chồng của Scarlett Johansson ngoài đời thực, lại gây thất vọng trong một vai diễn ngắn ngủi và đáng quên. Vai diễn của anh, một thượng nghị sĩ mà Kelly đang cố gắng thu hút, là một sự thể hiện cường điệu, gần như có chủ ý nhưng lại không đem lại hiệu quả gì.
Từ giữa chừng phim, Vụ Bê Bối Ánh Trăng bắt đầu lúng túng với nhiều đoạn kết khác nhau, với sự qua lại giữa cái thật và cái giả khiến người xem cảm thấy bối rối. Bộ phim cứ kéo dài và kéo dài, vượt qua những điểm kết thúc tự nhiên, khiến cho 30 phút cuối cùng trở thành một thử thách đối với khán giả. Bộ phim này có thể đã thành công hơn nhiều nếu nó dừng lại ở một mức độ hài hước nhẹ nhàng thay vì cố gắng chuyển mình thành một tác phẩm chính kịch sâu sắc.
Vụ Bê Bối Ánh Trăng đã cố gắng làm quá nhiều thứ cùng một lúc nhưng lại không thực sự thành công trong bất kỳ thể loại nào. Những cảnh cháy nổ và hỗn loạn trong phim có thể được xem như một phép ẩn dụ cho sự rối loạn tổng thể của nó. Mặc dù có một số khoảnh khắc thú vị, nhưng cuối cùng, bộ phim này đã không thể tạo được ấn tượng mạnh mẽ hay để lại một thông điệp sâu sắc nào cho khán giả.
Bạn có thể quan tâm:
Hãy để lại bình luận của các bạn về bài viết để mình có thể cải thiện hơn nữa nhé!